Đêm cuối năm nhớ Mẹ
Đêm tàn niên con ngồi trên sóng nhạc
tiễn một năm vào quá khứ chôn vùi
người nối người dìu nhau ra sàn gỗ
chân dập dồn đuổi bắt những niềm vui
lòng xao xác nhớ ngày xưa tấm bé
Mẹ sợ con mai lớn chẳng nên người
không dám cho con tập tành nhảy nhót
bắt học hành, cấm ngặt chuyện vui chơi
con lạc lõng giữa rừng chân lả lưót
giữa tiếng đàn tiếng hát dội vào tim
nỗi bơ vơ ngựa lạc bầy thuở trước
mắt ngỡ ngàng hun hút dấu chân chim
Ngồi nghĩ quẩn thương phận mình rừng rú
giữa văn minh, một thằng mán lạc loài
người thương hại, rủ rê mời nhập cuộc
đứng lên rồi mới thấy mắt cay cay
rớt nước mắt nhớ mẹ già nghiêm khắc
quá thương con không dám lỏng tay dìu
dắt con đi bằng đôi tay nắm chặt
sợ con mình bước nhỏ ngã liêu xiêu
Mười tám năm Mẹ nuôi con đèn sách
rồi lửa binh rồi áo trận giày sô
rồi liên tục bước quân hành không nghỉ
còn bước nào tập tểnh điệu tango!
Xứ Mỹ này trò chơi vô số kể
học nhảy đầm chắc chẳng khó khăn gì
con già rồi, ai chê bai mặc kệ
tập làm gì những thứ chẳng cần chi
Đêm cuối năm ngồi bâng khuâng nhớ Mẹ
thương mẹ già không có một ngày vui
Mẹ vì con sống một đời quạnh quẽ
thì làm sao con lại dám đua đòi!
Vũ Đình Trường
12/31/2022