Mắt xưa
Tặng VĐT
Em còn mãi với tuổi xuân
Hồn nhiên đi lại mái trường thân yêu
Cuối đường ta đứng nhìn theo
Thương tà áo trắng tóc bay nồng nàn
Nhớ mùa lửa hạ chói chang
Tiếng ve rớt xuống từng trang thơ buồn
Môi cười ngọt mật, thơm hương
Tay ôm sách vở, mắt nhìn trời xa...
Em còn mãi tuổi mộng mơ
Ngàn trang vở mới chưa tờ nào lem
Ta giờ muốn được như em
Vô ưu trước những bon chen cuộc đời
Chia tay mùa hạ lâu rồi
Vẫn còn vương cánh hoa rơi ngõ hồn
Mắt xưa em có còn buồn
Cho ta tìm lại chút hương ban đầu...
Tôn Hoài Mộng
(Văn nghệ Giọt Thời Gian)
Nắng mật ong
Tặng HĐN
Chợ Lớn có tự bao giờ?
Ngói âm dương âu yếm vần thơ
Quen em ta nhớ xuân mười sáu
Trăng ngủ trên cây nắng lụa chờ
Chim biết đường về mái ngói cong
Ta quên không được má em hồng
Yêu em ngày ấy xuân vừa chớm
Rạo rực bên thềm nắng mật ong
Chợ Lớn xa người lạnh bước chân
Cà phê quán lá đắng nao lòng
Áo ai bay cuối đường xuân thắm
Mà ngỡ người xưa dáng nguyệt rằm
Chợ Lớn qua cầu rạch tiếp sông
Nhà em Bãi Sậy hắt hiu buồn
Mùa Xuân mái ngói chim thôi hát
Ta vẫn còn mơ dáng nguyệt thầm.
Tôn Hoài Mộng
(Văn nghệ Giọt Thời Gian)
Tiếng chim trên tháp
Tặng CHT
Em về có thấy Mỹ Sơn
Mùa sang lá cũng dỗi hờn xa cây
Núi ngồi hút sạch bóng ngày
Dưới sâu Chiêm Nữ trình bày hoang vu
Gió đàn khe đá âm u...
Tiếng reo lục lạc ngàn thu vọng buồn
Mình ta rẽ lối đi mòn
Tiếng Chim gọi bạn núi còn vọng âm
Đèo cao rung động qua lòng
Vết thương kỷ niệm căm căm cuối trời
Tôn Hoài Mộng
(Văn nghệ Giọt Thời Gian)
Huế mộng mơ
Tặng CHT
Xa vắng từ lâu không ra thăm Huế
Nắng còn vương trên nón bài thơ?
Gió bờ sông chiều ru em hát
Điệu Nam ai sâu lắng mộng mơ
Em có buồn không mùa đông thiếu nắng
Áo mơ phai mấy nhịp Trường Tiền
Sao qua cầu mà em nghiêng nón
Để anh về mơ ánh trăng lên
Từ buổi chia tay lòng vương vấn Huế
Bến Vân Lâu ai đợi ai chờ
Nửa vầng trăng lung linh đỉnh Ngự
Nửa theo người trôi dạt về mô...
Tôi viết bài thơ lòng vương vấn Huế
Áo mây bay trắng những con đường
Để bây chừ mùa đông xa vắng
Mây cuối trời nhớ nắng bâng khuâng
Em có buồn không mùa đông giá rét
Cây bên đường đợi nắng xuân mơ
Hương giang ơi, lặng thầm sông chảy
Em bây giờ trôi dạt về mô?
Tôn Hoài Mộng
(Văn nghệ Giọt Thời Gian)
Rong rêu trả nợ dòng sông
Tưởng nhớ Bùi Giáng
Vầng trăng khuyết một nỗi đau
Trời sao đêm ấy hoen màu lệ xanh
Con chim thôi hát trên cành
“Ngàn thu rớt hột” sầu quanh cõi người
Lời kinh tiếng mõ luân hồi
Âm vang sóng vỗ xa khơi lạnh buồn
Tàn thu chớp bể “mưa nguồn”
“Lá hoa cồn” tiễn mùa hun hút sầu
Người đi về cõi trăng sao
Bỏ thơ, bỏ rượu vẫy chào thân không
“Rong rêu” trả nợ dòng sông
Ngàn sau đất vẫn ấm nồng hồn thơ
Tôn Hoài Mộng
(Văn nghệ Giọt Thời Gian)
*các chữ trong ngoặc là thơ của Bùi Giáng
No comments:
Post a Comment