Friday, March 14, 2008
Giỗ cha
lần thứ hai mươi lăm
Hăm lăm năm xưa nơi miền quê khổ
Cha lìa trần lặng lẽ một đêm khuya
Giờ xứ người con nhớ cha quạnh quẻ
Đời cha buồn hơn cả vạn ngày mưa
Nhớ cha xưa đạp xe lên dốc mỏi
Sáng tinh sương đưa con trẻ đến trường
Manh áo mỏng cha mặc hoài rất tội
Lưng cha còng nửa thế kỷ đau thương
Con vào lớp, cha lên xe đạp mãi
Dốc đời cao quằn quại tấm thân cha
Cha từ nhỏ đã giã từ quê nội
Sống nhọc nhằn nơi đất lạ trời xa
Rồi con lớn không thèm ba đưa nữa
con bảo rằng "mắc cở lắm ba ơi!"
Thà đi bộ chớ không thèm ba chở
Sợ có ba chúng bạn sẽ chê cười
Tuổi ấu thơ mấy ai không ngỗ nghịch
Giờ hối chăng thì đã muộn đi rồi
Nhớ cha hoài những ngày mưa rả rích
giọt mưa nào rơi mặn đắng trên môi
Biết bao giờ con về thăm xứ Quảng
Thăm Điện Bàn, Phong Thử buổi cha đi
Thăm Sơn Chà chiều mây trôi lảng đảng
mà ngỡ cha theo cánh gió quay về
Biết bao giờ con về thăm chốn cũ
Nơi chôn cha giờ chắc đổi thay nhiều
Cha chết đi ngày giặc chưa vào phố
nào thấy đâu đời loạn biết bao nhiêu
Thôi cầu cho cha vong hồn siêu thoát
Cõi bình yên cha ngẩng mặt tươi cười
cho cha quên đi những gì đen bạc
- Đời một lần và chỉ một lần thôi !
Vũ Đình Trường
Dunn Loring, 1994
Labels:
Giỗ cha lần thứ hai mươi lăm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment