Monday, July 25, 2011


























































Khóc bạn
Gửi hương linh ĐVB

Tao còn nhớ mới đọc email mày tuần trước
mà hôm nay nghe mày đã ra đi
quá bất ngờ tao chẳng biết nói năng chi
ôm điện thoại, cổ nghẹn từng lời nói

thằng bạn đầu dây bên kia cũng ngậm ngùi quá đỗi
giọng ngập ngừng theo tiếng nấc của tao
tin mày ra đi như thể chiêm bao
tưởng hư ảo nhưng dè đâu quá thật

Nước mắt tao bỗng rơi như ngày nghe tin mẹ mất
ôi những thân tình rất đỗi mong manh
kiếp nhân sinh chuông treo sợi chỉ mành
ai biết được mày đi nhanh thế đấy

ruột gan tao rừng khô lửa cháy
thôi hết rồi giấc mộng đoàn viên
nhớ thời lông bông không gạo không tiền
trên gác hẹp chia từng hơi thuốc

giờ mày đi bỏ Cầu Đen nhức buốt
bỏ dấu chân bọn mình rớt lại bên sông
nhớ những ngày tao bỏ học đi rong
Xuống Long Thượng ghé nhà mày tá túc

Bác trai già nua một mình côi cút
mày lui cui nhóm lửa bắc nồi cơm
đêm trôi về trên căn gác tối om
nghe chó sủa thấy lòng ái ngại

sáng năm giờ hai thằng thức dậy
ra nhà lồng ăn tô cháo thật ngon
ngồi nhìn người xôn xao trong góc chợ con con
bên kia sông tiếng gà kêu giục giã

mày đã sống tuổi học trò êm ả
mặt hiền khô như một vị chân tu
đúng hay sai mày vẫn cứ gật gù
nét nhân hậu rạng ngời trong ánh mắt

Lũ cá thòi lòi chắc sẽ buồn hiu hắt
khi không thấy mày trở lại ao xưa
cái ao mà tao và mày từng đứng dưới mưa
xem lũ cá hình thù lạ hoắc

Bảnh ơi, bọn chúng mình bốn thằng son sắt
đã một thời xem nhau như thể "tứ chi"
một cánh tay ai đã chặt mất đi
thân còn lại cũng cụt cùi sứt mẻ

nghe mày đi như làn hơi rất nhẹ
Không quại quằn, không vật vã, rên la
mừng cho mày biển khổ đã qua
lên thuyền ngộ về bên kia bờ giác

mày ra đi, tao vẫn còn lưu lạc
còn long đong trên đất khách quê người
ba mươi năm nơi góc biển chân trời
tao vẫn ước có ngày về thăm bạn

Không gặp được. Đành. Tử sinh hữu mạng!
cầu hồn mày yên ổn cõi vô sinh
trách thời gian sao quá đỗi vô tình
sao không đợi một ngày tao trở lại

mai tao về, qua Bình Tiên, Bãi Sậy
tìm bóng mày trên dòng nước quặn đen
trên cầu Hậu giang khi phố lên đèn
chắc sẽ thấy mày hồn nhiên như thời mới lớn

tóc lòa xòa, trán tròn cao mơn mởn
cười hồn nhiên như đủ cả "tứ chi"...(*)


để nhớ ngày ĐVB ra đi
19 tháng 7 năm 2011

(*) Tứ chi: K,T,B,T.




























Vĩnh Biệt B.

Không biết Saigon hôm nay mưa hay nắng
Nắng hay mưa mầy cũng đã bỏ lại đời này.
Bỏ một lời ước hẹn chân mây
Ngày bọn tao sẽ về cùng mầy rong chơi phố xá

Mầy đi rồi, một nhịp cầu đã gãy
Bờ xưa, hoang vắng tự bây giờ
Chiếc lá trôi theo
Giòng sông trầm mặc
Tao có về chỉ một bóng trăng treo.

Những con đường một thời gió bụi
Cầu Bình Tiên, Phạm Thế Hiển, Phú Lâm
Chiếc xe tập tàng, gò lưng dốc dựng
Những đêm say sưa giữa phố như rừng.
Ôi thành phố, một thời, dường như đã mất
Phải chi còn mầy giữ lại những dấu chân.

Có mầy, nên khi tao về lại
Quán mới hồn xưa hương khói đầy
Mười năm tơ nhện giăng nỗi nhớ
Níu những thằng đi như áng mây

Có mầy như kẻ giữ vườn xưa
Góc vườn ươm hoa thời mới lớn
Có tiếng ve gọi hè trưa
Có tình vừa chớm

Bọn tao như con nước trôi xa
Có mầy như bến đợi
Dù hơn ba mươi năm có thằng chưa trở lại
vẫn âm ỉ hoài một ngọn lửa tình thân

Có mầy để con ngựa chồn chân
Còn một phương quay đầu hí lộng
Dù chẳng là thời đo trời cao đất rộng
Tiếng hí buồn, ngựa nhớ rừng hoang

Có mầy để chỉ giùm tụi tao những góc tường loang
Còn sót lại hiếm hoi
trong thành phố vội vàng thay da đổi thịt
Để tụi tao còn xới đào tìm vài di tích
bảo tàng một thuở hoa niên.

Mầy đi rồi,
Trầm hương tàn lụi
Ai đốt chiều lên
Lòng như tro bụi
Làm sao giữ gió bay xa

Mầy đi rồi
Thành phố tha ma.
Mầy đi rồi thật sao?

Hoàng Định Nam
22 tháng Bảy, 2011

































Dấu lá trên cành
Cũng để nhớ Nguyễn Chánh Tín, Nhiêu Học Hữu cùng mấy thằng bạn nhậu còn lại

Thôi nghe Bảnh miệng xuân thời đã khép
Nụ cười xanh tan giữa trận hoa vàng
Mầy đi theo một lũ đèn nhang
Bỏ mấy ngấn chạnh lòng chung tống biệt


Chuyện rong chơi đành thôi chấm hết
Đám môn lề thua trận gió quá tai
Qua Song Tân ghe cộ biết tìm ai
Bên Mương Chuối, bông bần rơi quạnh quẽ


Đường chờ lún cứ chờ mong như thế
Mấy thằng gom chí lớn như mặt bàn
Vào quán khuya dưới bóng đèn loang
Nhầy nhụa mấy dĩa mời quá đủa .

Cô chủ quán mời anh Ba ly nữa
Mừng anh trở lại vườn xoài với rượu chuối hột Long An
Điên điển chấy tôm, mang ếch nấu măng.
Mắm kho quẹt, Cải xanh chèn bông bí.


Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ.
Trôi về đông hay lạc tới phương đoài

Còn những đêm thù tạc với nhau đây
Cũng sướng một phần đời hãn mã


Khi trời sang thu lá rơi theo kiếp lá
Thân thương thêm dấu thẹo để trên cành
Khi một thằng rời mặt đất phù danh
Đám còn lại đem lòng đau ướp rượu .
 

Tâm Tưởng
Port Hueneme
Ngày chôn Đoàn Văn Bảnh
21-07-2011

No comments: