Hồn Khói Thuốc
Thơ Hoài Điệp Tử
Định mệnh nào xui em ở lại
Phép lạ nào đưa tôi ra đi
Giữa hai đứa giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn...em hay tôi?
Em còn đó một quê hương nắng cháy
Thành phố bụi mờ nhưng thành phố có em
Tôi ở đây chiều xuống hết lang thang
Vắng quán hàng đêm bên vệ đường ghế thấp...
Lá vẫn rơi những mùa thu hiu hắt
Và mặt trời một chút nắng ban trưa
Tâm hồn tôi hồn khói thuốc bơ vơ
Trên xa lạ nổi dật dờ đâu đó...
Thả giùm tôi vài hơi khói Việt Nam
Thăm giùm tôi từng góc phố khuôn viên
Lang thang giùm tôi qua những đường phố cũ
Ấm lòng chưa trong ngày lạnh cuối năm
Định mệnh nào xui em ở lại
Phép lạ nào đưa tôi ra đi
Giữa hai đứa giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn, em hay tôi?
Hoài Điệp Tử
No comments:
Post a Comment