Mất anh,
đời lỡ một cung đàn
Thành kính dâng lên anh linh ca nhạc sĩ Nhật Trường
Tiếng hát đó, nhưng người xưa đâu vắng
Nhật Trường ơi, sao anh vội ra đi
Xuân chưa tàn mà ngàn hoa héo rụng
Trời mây đen mờ mịt bóng a tì
Tôi yêu lắm dòng nhạc anh tha thướt
Những lời ca rung động biết bao người
Tên tuổi anh gắn liền cùng đất nước
Một kỳ tài trong thế kỷ hai mươi
Tiếng hát anh giữa sân trường phượng đỏ
Cho tôi mơ đêm gối súng tiền phương
Bỏ trường lớp tôi đi vào quân ngũ
Lời ca anh là khúc nhạc lên đường
Tiếng hát ấy theo tôi vào trận mạc
Qua núi rừng ngút khói, máu còn loang
Người lính trẻ trên đồi cao khẽ hát
Tiếng buồn rơi như máu lệ da vàng
Rừng Lá Thấp - Chuyện Tình Người Đan Áo
Tình Thiên Thu và Nguyễn Thị Mộng Thường
Người Ở Lại Charlie đêm Tuyết Trắng
Biển Mặn buồn chan chứa lệ thùy dương
Anh Không Chết Đâu Anh, anh vẫn sống
Vẫn bừng lên trong triệu trái tim hồng
Chiếc Áo Bà Ba, đường quê gió lộng
Nhạc anh đầy như biển mẹ mênh mông
Sáu mươi hai, nào đã già đâu nhỉ!
Mà sao anh đành đoạn dứt lời ca
Ai sẽ viết khúc nhạc tình dang dở
Đàn vắng anh, phím đổ lệ chan hòa
Tiếng hát ấy theo anh vào vạn cổ
Theo anh về trên cao ngất Trường Sơn
Rừng hoang vẫn bạt ngàn Hoa Trinh Nữ
Nở cho đời thơm mãi những môi hôn
Gọi tên anh, gọi tên người bất tử
Trần Thiện Thanh, tiếng hát vượt thời gian
Anh sống mãi trong lòng tôi mến mộ
Dòng nhạc xanh thơm cỏ nội hoa ngàn
Vũ Đình Trường
15 tháng 5 năm 2005
Chú thích: Những chữ hoa (hay nghiêng) là tựa bài (hoặc lời) nhạc của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh
Friday, July 30, 2010
Labels:
đời lỡ một cung đàn,
Mất anh
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment