Nỗi lòng kỹ nữ
Lạnh quá, trời ơi, tôi lạnh quá
Nỗi buồn như tuyết đã bao quanh
Tôi biết về đâu đêm buốt giá
Cô đơn như đá đã xây thành
Phố đã thưa dần, nhà kín cửa
Người hành khất ngủ dưới cầu sương
Nhà ai còn thức, đèn leo lét
Tỏa bóng đìu hiu xuống mặt đường
Cứ thế từng đêm, lại từng đêm
Đèn soi bóng lẻ, bước dài thêm
Nhìn quanh nào thấy người thân thích
Biết tỏ cùng ai lắm nỗi niềm
Đâu những tình nhân trong phút giây
Cho tôi hơi ấm một đêm nay
Kẻo mai nhụy rữa, hoa tàn úa
Hương phấn trôi theo giọt lệ đầy
Vũ Đình Trường
12/03
Nhạc: Lã Mộng Thường
No comments:
Post a Comment